Ngô Thiên Tú

Cho tôi 4

Cho tôi an bình cuộc đời
Giữa vùng biển cả mưa giông
Van xin héo úa tim rồi
Mà trời bão nỗi không nguôi
Cho tôi yên phận con người
Một lần vượt biển ra khơi
Van xin đôi mắt ngậm ngùi
Sao đành cướp giết dã man
Cho tôi một chút nước thừa
Khát thèm rát cổ môi khô
Van xin hấp hối hình hài
Mà trời vẫn nắng chan chan
Cho tôi vào được bến bờ
Bao ngày đói khổ lầm than
Van xin tủi nghẹn linh hồn
Sao thuyền vẫn mãi lang thang
Cho tôi ru lại cuộc đời
Một đời bão nỗi ly hương
Cho tôi yên phận làm người
Ru hồn lìa bến đau thương
Van xin mê sảng cả đời
Mà đời vẫn mãi điêu linh
Mai đây tôi rời địa đàng
Còn gì ngoài những buồn tênh

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cho tôi 4"